Diễn Đàn
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn

/

 
Trang ChínhGalleryTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
CHẠM TỚI NỖI BUỒN Sudieptutroi

 

 CHẠM TỚI NỖI BUỒN

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
CLCgk
THƯỢNG VIỆN
THƯỢNG VIỆN


Tổng số bài gửi : 351
Điểm NHIỆT TÌNH : 1013
Ngày tham gia : 26/10/2009

CHẠM TỚI NỖI BUỒN Vide
Bài gửiTiêu đề: CHẠM TỚI NỖI BUỒN   CHẠM TỚI NỖI BUỒN EmptyFri Jun 25, 2010 1:06 pm




    CHẠM TỚI NỖI BUỒN



    Đỗ Thảo Anh

      Mẹ đi lao động ở Malaisya gởi bé Thương và cu Bi cho bà ngoại và dì Mai chăm sóc. Ba của hai bé cũng vắng nhà.

      Dì Mai kể hai chuyện hai chị em rất nhớ mẹ, nhất là bé Thương, những hôm đầu mẹ vừa ra đi, tối nào lên giường ngủ bé cũng nằm khóc rưng rức. Bà ngoại và dì tìm mọi cách làm cho hai cháu khuây khỏa, và nỗi buồn của trẻ nhỏ cũng qua đi nếu như những người chung quanh không vô tình nói những lời chạm tới nỗi buồn.

      Cu Bi đang vui đùa với trái banh nhỏ dì Mai vừa làm quà cho thì cô Bốn đến chơi. Vừa trông thấy Bi, cô đon đã “hỏi thăm” ngay:

      - Mẹ đi mất rồi, tội chưa, có buồn không Bi ?

      Dì Mai nháy mắt với cô Bốn nhưng không kịp. Cu Bi không đôi trái banh lên cao nữa mà để lăn hững hờ trên nền nhà. Nó lặng lẽ sà vào lòng dì Mai.

      Một lần khác dì Mai tổ chức một bữa tiệc nhỏ để mừng bé Thương vừa đoạt giải kỳ thi văn cấp tỉnh. Dì Mai ở dưới bếp lên ngạc nhiên thấy bé Thương ngồi thẩn thờ, buồn bã giữa một khung cảnh đông người vui vẻ. Bác Sáu giải thích :

      - Nó nhớ mẹ đấy. Mấy người vừa nói đùa “ Mẹ không về mừng Thương, mẹ không yêu Thương nữa …”
      Lần này dì Mai không cầm mình được, dì nghiêm trang nói:

      - Bé Thương đang vui, vậy mà mọi người cứ đùa những câu chẳng tâm lý chút nào !

      Câu chuyện của bé Thương làm tôi chợt liên tưởng đến tâm trạng của Vân. Ngày Vân thi trượt tốt nghiệp, Vân chỉ muốn quên thất bại đó nhưng đi đâu Vân cũng “bị” hỏi thăm “Rớt rồi à?”. Mỗi lần nghe hỏi thế, Vân lại như cảm thấy khơi dậy nỗi buồn trong lòng.

      Khi xem phim ảnh, tôi hay thấy có những tình huống khi một người nào đó hỏi thăm ai về thân nhân của họ, nếu người kia trả lời người thân của họ đã qua đời, người lỡ đặt câu hỏi liền vội vàng xin lỗi vì đã vô ý chạm đến nỗi đau trong lòng kẻ khác …

      Đỗ Thảo Anh




    CLCgk




Về Đầu Trang Go down
 

CHẠM TỚI NỖI BUỒN

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.
* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.
* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.

- Nếu chèn smiles có vấn đề thì bấm a/A trên phải khung viết bài

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn :: (¯`• ♥.*. ♥•´¯) NGHỆ THUẬT SỐNG (¯`•♥.*.♥.´¯) :: 
SỐNG ĐẸP
-
free counters